《病梅馆记》清代·龚自珍
作者:龚自珍 朝代:清朝- 《病梅馆记》清代·龚自珍原文:
- 江宁之龙蟠,苏州之邓尉,杭州之西溪,皆产梅。或曰:“梅以曲为美,直则无姿;以欹为美,正则无景;以疏为美,密则无态。”固也。此文人画士,心知其意,未可明诏大号以绳天下之梅也;又不可以使天下之民斫直,删密,锄正,以夭梅病梅为业以求钱也。梅之欹之疏之曲,又非蠢蠢求钱之民能以其智力为也。有以文人画士孤癖之隐明告鬻梅者,斫其正,养其旁条,删其密,夭其稚枝,锄其直,遏其生气,以求重价,而江浙之梅皆病。文人画士之祸之烈至此哉!
予购三百盆,皆病者,无一完者。既泣之三日,乃誓疗之:纵之顺之,毁其盆,悉埋于地,解其棕缚;以五年为期,必复之全之。予本非文人画士,甘受诟厉,辟病梅之馆以贮之。
呜呼!安得使予多暇日,又多闲田,以广贮江宁、杭州、苏州之病梅,穷予生之光阴以疗梅也哉!
译文/注释
江宁的龙蟠里,苏州的邓尉山,杭州的西溪,都出产梅。有人说:"梅凭着弯曲的姿态被认为是美丽的,笔直了就没有风姿;凭着枝干倾斜被认为是美丽的,端正了就没有景致;凭着枝叶稀疏被认为是美丽的,茂密了就没有姿态。”本来就如此。(对于)这,文人画家在心里明白它的意思,却不便公开宣告,大声疾呼,用(这种标准)来约束天下的梅。又不能够来让天下种梅人砍掉笔直的枝干、除去繁密的枝条、锄掉端正的枝条,把枝干摧折、使梅花呈病态作为职业来谋求钱财。梅的枝干的倾斜、枝叶的疏朗、枝干的弯曲,又不是那些忙于赚钱的人能够凭借他们的智慧、力量做得到的。有的人把文人画士这隐藏在心中的特别嗜好明白地告诉卖梅的人,(使他们)砍掉端正的(枝干),培养倾斜的侧枝,除去繁密的(枝干),摧折它的嫩枝,锄掉笔直的(枝干),阻碍它的生机,用这样的方法来谋求大价钱,于是江苏、浙江的梅都成病态了。文人画家造成的祸害严重到这个地步啊!
我买了三百盆梅,都是病梅,没有一盆完好的。我已经为它们流了好几天泪之后,于是发誓要治疗它们:我放开它们,使它们顺其自然生长,毁掉那些盆子,把梅全部种在地里,解开捆绑它们棕绳的束缚;把五年作为期限,一定使它们恢复和使它们完好。我本来不是文人画士,心甘情愿受到辱骂,开设一个病梅馆来贮存它们。
唉!怎么能让我有多一些空闲时间,又有多一些空闲的田地,来广泛贮存南京、杭州、苏州的病态的梅树,竭尽我毕生的时间来治疗病梅呢!
注释
江宁:旧江宁府所在地,在今江苏南京。
龙蟠:龙蟠里,在今南京清凉山下。
邓尉:山名。在今江苏苏州西南。
西溪:地名。
欹(qī):倾斜 。
固也:本来如此。固,本来。
明诏大号:公开宣告,大声疾呼。明,公开。诏,告诉,一般指上告下。号,疾呼,喊叫。
绳:名作动,约束 。
斫:砍削。
直:笔直的枝干。
夭梅病梅:摧折梅,把它弄成病态。夭:使……摧折(使……弯曲)。病,使……成为病态。
蠢蠢:无知的样子。
智力:智慧和力量。
孤癖:特殊的嗜好。
隐:隐衷,隐藏心中特别的嗜好 。
鬻(yù):卖。
旁条:旁逸斜出的枝条。
稚枝:嫩枝。
重价:高价。
遏(è):遏制。
泣:为……哭泣。
纵:放纵。
顺:使……顺其自然。
悉:全。
棕缚:棕绳的束缚。
以……为:把……当做。
复:使……恢复 。
全:使……得以保全。
诟厉:讥评,辱骂。厉,病。
安得:怎么能够。
暇:空闲。
穷:穷尽。
收起▲
全文赏析
作者通过谴责人们对梅花的摧残,形象地揭露和抨击了清王朝统治阶级束缚人民思想,压制、摧残人才,表达了要求改革政治、追求个性解放的强烈愿望。
本文篇幅短小,结构严谨,寓意深刻。全文一共三段。
第一段,揭示产生病梅的根源。文章起笔先简要叙述梅的产地:“江宁之龙蟠,苏州之邓尉,杭州之西溪,皆产梅。”然后笔锋一转,引出一段有些人评价梅的美丑,用“固也”一语轻轻收住。接着,作者开始详细分析病梅产生的缘由。原来,在“文人画士”的心目中,梅虽然“以曲为美”“以欹为美”“以疏为美”。但一“未可明诏大号”;二不能让人“以夭梅、病梅为业以求钱”;三,从客观上说又不能“以其智力为也”。所以,他们只好通过第四个途径了。于是,他们暗通关节,让第三者来转告“鬻梅者”,斫正,删密,锄直,以投“文人画士孤癖之隐”。在这样的情况下,“江南之梅皆病”也就无可避免了。“文人画士之祸之烈至此哉!”一句感叹,道出了作者的无尽愤慨,也为下文“誓疗之”蓄足了情势。
第二段,写作者疗梅的行动和决心。“予购三百盆”而“誓疗之”,可见其行动的果断;“以五年为期,必复之全之”,可见其成功的誓言;“甘受诟厉,辟病梅之馆”,可见其坚持到底的决心。疗梅的举动和决心,写尽了作者对封建统治阶级压制人才、束缚思想的不满和愤慨,表达了对解放思想、个性自由的强烈渴望。
第三段,写作者辟馆疗梅的苦心。这一段,作者慨叹自己暇日不多,闲田不多,疗梅的力量有限,也就是慨叹自己的力量不足以挽回人才受扼杀的黑暗的政局。事实上,作者一生在仕途上很不得意,只做过小京官,而且受到权贵的歧视和排挤,自己的才能都无法施展,更不要说解除全国人才所遭受的扼制了。因此,他只能以感叹作结。但是,虽为感叹,他渴望“广贮江宁、杭州、苏州之病梅”,“穷予生之光阴以疗梅”,也充分表现了他坚持战斗的意志。
本文表面上句句说梅,实际上却是以梅喻人,字字句句抨击时政,寓意十分深刻。作者借文人画士不爱自然健康的梅,而以病梅为美,以至使梅花受到摧残,影射统治阶级禁锢思想、摧残人才的丑恶行径。“有以文人画士孤癖之隐明告鬻梅者”,暗示的正是那些封建统治者的帮凶,他们根据主子的意图,奔走效劳,以压制人才为业。斫正、删密、锄直,这夭梅、病梅的手段,也正是封建统治阶级扼杀人才的恶劣手段;他们攻击、陷害那些正直不阿、有才能、有骨气、具有蓬勃生气的人才,要造就的只是“旁条”和生机窒息的枯干残枝,亦即屈曲、邪佞和死气沉沉的奴才、庸才。作者“购三百盆”,“泣之三日”,为病梅而泣,正是为人才被扼杀而痛哭,无限悲愤之中显示了对被扼杀的人才的深厚同情。“纵之顺之,毁其盆,悉埋于地,解其棕缚”,就是说要破除封建统治阶级对人才的束缚、扼制,让人们的才能获得自由发展。“必复之全之”,一定要恢复梅的本性,保全梅的自然、健康的形态。这正反映了作者要求个性解放,“不拘一格降人才”的迫切心情。由此可见,本文表面写梅,实际是借梅议政,通过写梅来曲折地抨击社会的黑暗,表达自己的政治理想。
收起▲
展开阅读全文 ∨
写作背景
清朝封建统治者为了加强思想统治,奴役人民,一方面以八股文作为科举考试选用人才的法定文体,以束缚人们的思想,另一方面大兴文字狱,镇压知识分子.在长期严酷的思想统治下,人才遭受严重的压抑和摧残。此文写于1839年,正是鸦片战争前夕。 - 《病梅馆记》清代·龚自珍拼音解读:
-
jiāng níng zhī lóng pán ,sū zhōu zhī dèng wèi ,háng zhōu zhī xī xī ,jiē chǎn méi 。huò yuē :“méi yǐ qǔ wéi měi ,zhí zé wú zī ;yǐ yī wéi měi ,zhèng zé wú jǐng ;yǐ shū wéi měi ,mì zé wú tài 。”gù yě 。cǐ wén rén huà shì ,xīn zhī qí yì ,wèi kě míng zhào dà hào yǐ shéng tiān xià zhī méi yě ;yòu bú kě yǐ shǐ tiān xià zhī mín zhuó zhí ,shān mì ,chú zhèng ,yǐ yāo méi bìng méi wéi yè yǐ qiú qián yě 。méi zhī yī zhī shū zhī qǔ ,yòu fēi chǔn chǔn qiú qián zhī mín néng yǐ qí zhì lì wéi yě 。yǒu yǐ wén rén huà shì gū pǐ zhī yǐn míng gào yù méi zhě ,zhuó qí zhèng ,yǎng qí páng tiáo ,shān qí mì ,yāo qí zhì zhī ,chú qí zhí ,è qí shēng qì ,yǐ qiú zhòng jià ,ér jiāng zhè zhī méi jiē bìng 。wén rén huà shì zhī huò zhī liè zhì cǐ zāi !
yǔ gòu sān bǎi pén ,jiē bìng zhě ,wú yī wán zhě 。jì qì zhī sān rì ,nǎi shì liáo zhī :zòng zhī shùn zhī ,huǐ qí pén ,xī mái yú dì ,jiě qí zōng fù ;yǐ wǔ nián wéi qī ,bì fù zhī quán zhī 。yǔ běn fēi wén rén huà shì ,gān shòu gòu lì ,pì bìng méi zhī guǎn yǐ zhù zhī 。
wū hū !ān dé shǐ yǔ duō xiá rì ,yòu duō xián tián ,yǐ guǎng zhù jiāng níng 、háng zhōu 、sū zhōu zhī bìng méi ,qióng yǔ shēng zhī guāng yīn yǐ liáo méi yě zāi !
yì wén /zhù shì
jiāng níng de lóng pán lǐ ,sū zhōu de dèng wèi shān ,háng zhōu de xī xī ,dōu chū chǎn méi 。yǒu rén shuō :"méi píng zhe wān qǔ de zī tài bèi rèn wéi shì měi lì de ,bǐ zhí le jiù méi yǒu fēng zī ;píng zhe zhī gàn qīng xié bèi rèn wéi shì měi lì de ,duān zhèng le jiù méi yǒu jǐng zhì ;píng zhe zhī yè xī shū bèi rèn wéi shì měi lì de ,mào mì le jiù méi yǒu zī tài 。”běn lái jiù rú cǐ 。(duì yú )zhè ,wén rén huà jiā zài xīn lǐ míng bái tā de yì sī ,què bú biàn gōng kāi xuān gào ,dà shēng jí hū ,yòng (zhè zhǒng biāo zhǔn )lái yuē shù tiān xià de méi 。yòu bú néng gòu lái ràng tiān xià zhǒng méi rén kǎn diào bǐ zhí de zhī gàn 、chú qù fán mì de zhī tiáo 、chú diào duān zhèng de zhī tiáo ,bǎ zhī gàn cuī shé 、shǐ méi huā chéng bìng tài zuò wéi zhí yè lái móu qiú qián cái 。méi de zhī gàn de qīng xié 、zhī yè de shū lǎng 、zhī gàn de wān qǔ ,yòu bú shì nà xiē máng yú zuàn qián de rén néng gòu píng jiè tā men de zhì huì 、lì liàng zuò dé dào de 。yǒu de rén bǎ wén rén huà shì zhè yǐn cáng zài xīn zhōng de tè bié shì hǎo míng bái dì gào sù mài méi de rén ,(shǐ tā men )kǎn diào duān zhèng de (zhī gàn ),péi yǎng qīng xié de cè zhī ,chú qù fán mì de (zhī gàn ),cuī shé tā de nèn zhī ,chú diào bǐ zhí de (zhī gàn ),zǔ ài tā de shēng jī ,yòng zhè yàng de fāng fǎ lái móu qiú dà jià qián ,yú shì jiāng sū 、zhè jiāng de méi dōu chéng bìng tài le 。wén rén huà jiā zào chéng de huò hài yán zhòng dào zhè gè dì bù ā !
wǒ mǎi le sān bǎi pén méi ,dōu shì bìng méi ,méi yǒu yī pén wán hǎo de 。wǒ yǐ jīng wéi tā men liú le hǎo jǐ tiān lèi zhī hòu ,yú shì fā shì yào zhì liáo tā men :wǒ fàng kāi tā men ,shǐ tā men shùn qí zì rán shēng zhǎng ,huǐ diào nà xiē pén zǐ ,bǎ méi quán bù zhǒng zài dì lǐ ,jiě kāi kǔn bǎng tā men zōng shéng de shù fù ;bǎ wǔ nián zuò wéi qī xiàn ,yī dìng shǐ tā men huī fù hé shǐ tā men wán hǎo 。wǒ běn lái bú shì wén rén huà shì ,xīn gān qíng yuàn shòu dào rǔ mà ,kāi shè yī gè bìng méi guǎn lái zhù cún tā men 。
āi !zěn me néng ràng wǒ yǒu duō yī xiē kōng xián shí jiān ,yòu yǒu duō yī xiē kōng xián de tián dì ,lái guǎng fàn zhù cún nán jīng 、háng zhōu 、sū zhōu de bìng tài de méi shù ,jié jìn wǒ bì shēng de shí jiān lái zhì liáo bìng méi ne !
zhù shì
jiāng níng :jiù jiāng níng fǔ suǒ zài dì ,zài jīn jiāng sū nán jīng 。
lóng pán :lóng pán lǐ ,zài jīn nán jīng qīng liáng shān xià 。
dèng wèi :shān míng 。zài jīn jiāng sū sū zhōu xī nán 。
xī xī :dì míng 。
yī (qī):qīng xié 。
gù yě :běn lái rú cǐ 。gù ,běn lái 。
míng zhào dà hào :gōng kāi xuān gào ,dà shēng jí hū 。míng ,gōng kāi 。zhào ,gào sù ,yī bān zhǐ shàng gào xià 。hào ,jí hū ,hǎn jiào 。
shéng :míng zuò dòng ,yuē shù 。
zhuó :kǎn xuē 。
zhí :bǐ zhí de zhī gàn 。
yāo méi bìng méi :cuī shé méi ,bǎ tā nòng chéng bìng tài 。yāo :shǐ ……cuī shé (shǐ ……wān qǔ )。bìng ,shǐ ……chéng wéi bìng tài 。
chǔn chǔn :wú zhī de yàng zǐ 。
zhì lì :zhì huì hé lì liàng 。
gū pǐ :tè shū de shì hǎo 。
yǐn :yǐn zhōng ,yǐn cáng xīn zhōng tè bié de shì hǎo 。
yù (yù):mài 。
páng tiáo :páng yì xié chū de zhī tiáo 。
zhì zhī :nèn zhī 。
zhòng jià :gāo jià 。
è (è):è zhì 。
qì :wéi ……kū qì 。
zòng :fàng zòng 。
shùn :shǐ ……shùn qí zì rán 。
xī :quán 。
zōng fù :zōng shéng de shù fù 。
yǐ ……wéi :bǎ ……dāng zuò 。
fù :shǐ ……huī fù 。
quán :shǐ ……dé yǐ bǎo quán 。
gòu lì :jī píng ,rǔ mà 。lì ,bìng 。
ān dé :zěn me néng gòu 。
xiá :kōng xián 。
qióng :qióng jìn 。
shōu qǐ ▲
quán wén shǎng xī
zuò zhě tōng guò qiǎn zé rén men duì méi huā de cuī cán ,xíng xiàng dì jiē lù hé pēng jī le qīng wáng cháo tǒng zhì jiē jí shù fù rén mín sī xiǎng ,yā zhì 、cuī cán rén cái ,biǎo dá le yào qiú gǎi gé zhèng zhì 、zhuī qiú gè xìng jiě fàng de qiáng liè yuàn wàng 。
běn wén piān fú duǎn xiǎo ,jié gòu yán jǐn ,yù yì shēn kè 。quán wén yī gòng sān duàn 。
dì yī duàn ,jiē shì chǎn shēng bìng méi de gēn yuán 。wén zhāng qǐ bǐ xiān jiǎn yào xù shù méi de chǎn dì :“jiāng níng zhī lóng pán ,sū zhōu zhī dèng wèi ,háng zhōu zhī xī xī ,jiē chǎn méi 。”rán hòu bǐ fēng yī zhuǎn ,yǐn chū yī duàn yǒu xiē rén píng jià méi de měi chǒu ,yòng “gù yě ”yī yǔ qīng qīng shōu zhù 。jiē zhe ,zuò zhě kāi shǐ xiáng xì fèn xī bìng méi chǎn shēng de yuán yóu 。yuán lái ,zài “wén rén huà shì ”de xīn mù zhōng ,méi suī rán “yǐ qǔ wéi měi ”“yǐ yī wéi měi ”“yǐ shū wéi měi ”。dàn yī “wèi kě míng zhào dà hào ”;èr bú néng ràng rén “yǐ yāo méi 、bìng méi wéi yè yǐ qiú qián ”;sān ,cóng kè guān shàng shuō yòu bú néng “yǐ qí zhì lì wéi yě ”。suǒ yǐ ,tā men zhī hǎo tōng guò dì sì gè tú jìng le 。yú shì ,tā men àn tōng guān jiē ,ràng dì sān zhě lái zhuǎn gào “yù méi zhě ”,zhuó zhèng ,shān mì ,chú zhí ,yǐ tóu “wén rén huà shì gū pǐ zhī yǐn ”。zài zhè yàng de qíng kuàng xià ,“jiāng nán zhī méi jiē bìng ”yě jiù wú kě bì miǎn le 。“wén rén huà shì zhī huò zhī liè zhì cǐ zāi !”yī jù gǎn tàn ,dào chū le zuò zhě de wú jìn fèn kǎi ,yě wéi xià wén “shì liáo zhī ”xù zú le qíng shì 。
dì èr duàn ,xiě zuò zhě liáo méi de háng dòng hé jué xīn 。“yǔ gòu sān bǎi pén ”ér “shì liáo zhī ”,kě jiàn qí háng dòng de guǒ duàn ;“yǐ wǔ nián wéi qī ,bì fù zhī quán zhī ”,kě jiàn qí chéng gōng de shì yán ;“gān shòu gòu lì ,pì bìng méi zhī guǎn ”,kě jiàn qí jiān chí dào dǐ de jué xīn 。liáo méi de jǔ dòng hé jué xīn ,xiě jìn le zuò zhě duì fēng jiàn tǒng zhì jiē jí yā zhì rén cái 、shù fù sī xiǎng de bú mǎn hé fèn kǎi ,biǎo dá le duì jiě fàng sī xiǎng 、gè xìng zì yóu de qiáng liè kě wàng 。
dì sān duàn ,xiě zuò zhě pì guǎn liáo méi de kǔ xīn 。zhè yī duàn ,zuò zhě kǎi tàn zì jǐ xiá rì bú duō ,xián tián bú duō ,liáo méi de lì liàng yǒu xiàn ,yě jiù shì kǎi tàn zì jǐ de lì liàng bú zú yǐ wǎn huí rén cái shòu è shā de hēi àn de zhèng jú 。shì shí shàng ,zuò zhě yī shēng zài shì tú shàng hěn bú dé yì ,zhī zuò guò xiǎo jīng guān ,ér qiě shòu dào quán guì de qí shì hé pái jǐ ,zì jǐ de cái néng dōu wú fǎ shī zhǎn ,gèng bú yào shuō jiě chú quán guó rén cái suǒ zāo shòu de è zhì le 。yīn cǐ ,tā zhī néng yǐ gǎn tàn zuò jié 。dàn shì ,suī wéi gǎn tàn ,tā kě wàng “guǎng zhù jiāng níng 、háng zhōu 、sū zhōu zhī bìng méi ”,“qióng yǔ shēng zhī guāng yīn yǐ liáo méi ”,yě chōng fèn biǎo xiàn le tā jiān chí zhàn dòu de yì zhì 。
běn wén biǎo miàn shàng jù jù shuō méi ,shí jì shàng què shì yǐ méi yù rén ,zì zì jù jù pēng jī shí zhèng ,yù yì shí fèn shēn kè 。zuò zhě jiè wén rén huà shì bú ài zì rán jiàn kāng de méi ,ér yǐ bìng méi wéi měi ,yǐ zhì shǐ méi huā shòu dào cuī cán ,yǐng shè tǒng zhì jiē jí jìn gù sī xiǎng 、cuī cán rén cái de chǒu è háng jìng 。“yǒu yǐ wén rén huà shì gū pǐ zhī yǐn míng gào yù méi zhě ”,àn shì de zhèng shì nà xiē fēng jiàn tǒng zhì zhě de bāng xiōng ,tā men gēn jù zhǔ zǐ de yì tú ,bēn zǒu xiào láo ,yǐ yā zhì rén cái wéi yè 。zhuó zhèng 、shān mì 、chú zhí ,zhè yāo méi 、bìng méi de shǒu duàn ,yě zhèng shì fēng jiàn tǒng zhì jiē jí è shā rén cái de è liè shǒu duàn ;tā men gōng jī 、xiàn hài nà xiē zhèng zhí bú ā 、yǒu cái néng 、yǒu gǔ qì 、jù yǒu péng bó shēng qì de rén cái ,yào zào jiù de zhī shì “páng tiáo ”hé shēng jī zhì xī de kū gàn cán zhī ,yì jí qū qǔ 、xié nìng hé sǐ qì chén chén de nú cái 、yōng cái 。zuò zhě “gòu sān bǎi pén ”,“qì zhī sān rì ”,wéi bìng méi ér qì ,zhèng shì wéi rén cái bèi è shā ér tòng kū ,wú xiàn bēi fèn zhī zhōng xiǎn shì le duì bèi è shā de rén cái de shēn hòu tóng qíng 。“zòng zhī shùn zhī ,huǐ qí pén ,xī mái yú dì ,jiě qí zōng fù ”,jiù shì shuō yào pò chú fēng jiàn tǒng zhì jiē jí duì rén cái de shù fù 、è zhì ,ràng rén men de cái néng huò dé zì yóu fā zhǎn 。“bì fù zhī quán zhī ”,yī dìng yào huī fù méi de běn xìng ,bǎo quán méi de zì rán 、jiàn kāng de xíng tài 。zhè zhèng fǎn yìng le zuò zhě yào qiú gè xìng jiě fàng ,“bú jū yī gé jiàng rén cái ”de pò qiē xīn qíng 。yóu cǐ kě jiàn ,běn wén biǎo miàn xiě méi ,shí jì shì jiè méi yì zhèng ,tōng guò xiě méi lái qǔ shé dì pēng jī shè huì de hēi àn ,biǎo dá zì jǐ de zhèng zhì lǐ xiǎng 。
shōu qǐ ▲
zhǎn kāi yuè dú quán wén ∨
xiě zuò bèi jǐng
qīng cháo fēng jiàn tǒng zhì zhě wéi le jiā qiáng sī xiǎng tǒng zhì ,nú yì rén mín ,yī fāng miàn yǐ bā gǔ wén zuò wéi kē jǔ kǎo shì xuǎn yòng rén cái de fǎ dìng wén tǐ ,yǐ shù fù rén men de sī xiǎng ,lìng yī fāng miàn dà xìng wén zì yù ,zhèn yā zhī shí fèn zǐ .zài zhǎng qī yán kù de sī xiǎng tǒng zhì xià ,rén cái zāo shòu yán zhòng de yā yì hé cuī cán 。cǐ wén xiě yú 1839nián ,zhèng shì yā piàn zhàn zhēng qián xī 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。 -
龚自珍
龚自珍(1792-1841),清末思想家、文学家。一名巩祚,易简,字(王瑟)人,号定庵。浙江仁和人。道光进士。曾任内阁中书、礼部主事。他支持林则徐禁烟,建议加强战备。他反对清末土地兼并,反对君主独裁。其为文纵横,自成一家,诗风瑰丽奇肆,辑有《龚自珍全集》。 …详情
相关翻译
相关赏析
作者介绍
《病梅馆记》清代·龚自珍原文,《病梅馆记》清代·龚自珍翻译,《病梅馆记》清代·龚自珍赏析,《病梅馆记》清代·龚自珍阅读答案,出自龚自珍的作品
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。翰林诗词网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
转载请注明:原文链接 | /shi/62835.html
诗词类别
龚自珍的诗词
- 《己亥杂诗(少年击剑更吹箫)》
- 《己亥杂诗(三百十五首选六)》
- 《咏史(金粉东南十五州)》
- 《金缕曲·癸酉秋出都述怀有赋》
- 《点绛唇·十月二日马上作》
- 《己亥杂诗·其二百二十》
- 《病梅馆记》
- 《己亥杂诗(一百八下西溪钟)》
- 《西郊落花歌(出丰宜门一里)》
- 《又忏心(佛言劫火遇皆销)》
古文典籍
- 「诗经」
- 「论语」
- 「史记」
- 「周易」
- 「易传」
- 「左传」
- 「大学」
- 「中庸」
- 「尚书」
- 「礼记」
- 「周礼」
- 「孟子」
- 「老子」
- 「吴子」
- 「荀子」
- 「庄子」
- 「墨子」
- 「管子」
- 「列子」
- 「宋书」
- 「汉书」
- 「晋书」
- 「素书」
- 「仪礼」
- 「周书」
- 「梁书」
- 「隋书」
- 「陈书」
- 「魏书」
- 「孝经」
- 「将苑」
- 「南齐书」
- 「北齐书」
- 「新唐书」
- 「后汉书」
- 「南史」
- 「司马法」
- 「水经注」
- 「商君书」
- 「尉缭子」
- 「北史」
- 「逸周书」
- 「旧唐书」
- 「三字经」
- 「淮南子」
- 「六韬」
- 「鬼谷子」
- 「三国志」
- 「千字文」
- 「伤寒论」
- 「反经」
- 「百家姓」
- 「菜根谭」
- 「弟子规」
- 「金刚经」
- 「论衡」
- 「韩非子」
- 「山海经」
- 「战国策」
- 「地藏经」
- 「冰鉴」
- 「围炉夜话」
- 「六祖坛经」
- 「睡虎地秦墓竹简」
- 「资治通鉴」
- 「续资治通鉴」
- 「梦溪笔谈」
- 「旧五代史」
- 「文昌孝经」
- 「四十二章经」
- 「吕氏春秋」
- 「了凡四训」
- 「三十六计」
- 「徐霞客游记」
- 「黄帝内经」
- 「黄帝四经」
- 「孙子兵法」
- 「孙膑兵法」
- 「本草纲目」
- 「孔子家语」
- 「世说新语」
- 「贞观政要」
- 「颜氏家训」
- 「容斋随笔」
- 「文心雕龙」
- 「农桑辑要」